Một hôm, trong lúc đang tháp tùng thái tử dạo chơi trong Hoa Lâm viên của hoàng cung, đám thị thần bỗng giật mình khi thấy thái tử đang chạy nhảy tung tăng đuổi hoa bắt bướm bỗng dừng lại, ra vẻ nghiêm trọng. Tư Mã Trung nghe ngóng tiếng ếch kêu một hồi lâu, rồi quay sang
Bậc thầy tướng số trả lời vua nhà Minh về tướng phụ nữ. (ĐSPL) - Tướng phụ nữ có người vượng phu ích tử có người đơn thân cô độc. Mỗi tướng đều có căn nguyên và đã được Viên Liễu Trang chỉ rõ cho hoàng đế Vạn Lịch. (ĐSPL) - Tướng phụ nữ có người
Naveen bị bác sĩ phép thuật Facilier biến thành một con ếch và người hầu xấu tính béo ú của hoàng tử đã biến thành Naveen hòng chiếm đoạt tài sản của gia đình Charlotte. Nụ hôn định mệnh của Naveen và Tiana biến Tiana thành một con ếch và họ trôi dạt đến sông Louisiana. 21.
Điềm báo may mắn cho bạn và gia đình. Hãy chuẩn bị tinh thần chào đón điều hỷ sự, may mắn trong tương lai. Nhất là khi thấy cóc vàng vào nhà, điều này cho thấy tài lộc may mắn của bạn ngày càng gia tăng, tiền của vật chất đong đầy và rủng rỉnh đầy túi. - Chiêm
Bếp Của Vợ hôm nay sẽ làm món ẾCH XÀO SẢ ỚT , với cách chế biến của mình hứa hẹn sẽ mang đến cho các bạn món ăn rất ngon miệng, nguyên liệu chính gồm: Éch, sả, bộ nghệ, tỏi, ớt, gia vị…. Nào hãy vào bếp cùng Bếp Của Vợ nha! Thanks các bạn đã theo dõi!
Truyện từ tủ sách lão núi: Truyện 1: Một buổi chiều nọ, lão đít-còn-ten vác cần ra cái đầm nước gần nhà để kiếm chút tôm cá về cho vợ. Ngồi thả cần thẩn thơ. À không lão này mà biết thơ gì. Lão chỉ thẩn toán thôi. Gần hết buổi chiều mà chả có một lần cắn
rJqVNM. Tên gốc Ếch vương tử cóc thê Tác giả Hạ Nhiễm Tuyết Nguồn cv TTV Thể loại hiện đại, có ngược, có sủng, cảm động, HE. Lilianna Bộ này gần 1000 trang word Ta cố gắng sẽ làm hoàn nó, chừng nào đuối ta đá sang cho nàng mainhuanh Liz ta ngồi bên cổ vũ tinh thần cho nàng… her her Đây là một trong những bộ đúng theo motip ta thích, ngược hết mức, sủng hết cỡ…>”< Văn án chỉ là 1/3 truyện thôi, còn tiếp theo thế nào, hồi sau sẽ rõ…kaka. QUYỂN I Văn án Chương 01 ~ Chương 02 ~ Chương 03 Chương 04 ~ Chương 05 ~ Chương 06 Chương 07 ~ Chương 08 ~ Chương 09 Chương 10 ~ Chương 11 ~ Chương 12 Chương 13 ~ Chương 14 ~ Chương 15 Chương 16 ~ Chương 17 ~ Chương 18 Chương 19 ~ Chương 20 ~ Chương 21 Chương 22 ~Chương 23 ~Chương 24 Chương 25 ~ Chương 26 ~Chương 27 Chương 28 ~Chương 29 ~ Chương 30 Chương 31-35 ~ Chương 36-40 Chương 41 Chương ~ Chương Chương 49 ~ Chương 50-51 ~ Chương 52-53-54 Chương 55-56 ~ Chương 57-58-59-60 Chương 61-62 ~ Chương 63-64 ~ Chương 65-66 Chương 67 ~ Chương 68 ~ Chương 69-70 Chương 71-72 ~ Chương 73-74 Chương 75-76-77-78 Chương 79-80 Chương ~ 80-81-82 QUYỂN II Chương 01 – Chương 02 – Chương0 3 Chương 04 – Chương 05 – Chương 06 Chương 07 – Chương 08 – Chương 09 Chương 10 – Chương 11 – Chương 12 Chương 13 – Chương 14 – Chương 15 Chương 16 – Chương 17 – Chương 18 Chương 19 – Chương 20 – Chương 21 Chương 22 – Chương 23 – Chương 24 Chương 25 – Chương 26 – Chương 27 Chương 28 – Chương 29 – Chương 30 Chương 31 – Chương 32 – chương 33 chương 34 – chương 35 – chương 36 chương 37 – chương 38 – chương 39
Tên gốc Ếch vương tử cóc thê Tác giả Hạ Nhiễm Tuyết Nguồn cv TTV Thể loại hiện đại, trọng sinh, có ngược, có sủng, cảm động, HE. Văn án Anh là con của thị trưởng, là người nổi tiếng nhất trong số những người đàn ông hoàng kim độc thân trong thành phố này . Có xe, có nhà, có sự nghiệp, còn có một vị hôn thê xinh đẹp, từ khi sinh ra, cuộc đời anh liền thuận buồm xuôi gió . Mà cô, chỉ là một người lượm ve chai, lại tàn tật một chân, thuộc tầng lớp lao động thấp kém, thậm chí có đôi khi còn không đủ tiền ăn cơm. Anh sống thoải mái, sung sướng, giàu có .Cuộc sống của cô lại khó khăn, hèn mọn, thấp kém. Bản thân anh và cô vốn dĩ là một khoảng cách rất xa, hoàn toàn khác biệt. Cô là cóc, anh là thiên nga, anh là hoa tươi trong khi cô là phân trâu, hai người họ vốn là hai đường thẳng song song có lẽ chẳng bao giờ gặp nhau. Nhưng sự đời không thể ngờ, anh sau một hồi nữa sống nữa chết lại trở thành một đứa bé sơ sinh được cô nhặt về. Anh bất đắc dĩ, chán ghét, cực chán ghét, không lúc nào anh không nghĩ thoát khỏi cô. Nhưng cũng chính cô lại đặt hết thảy yêu thương đứa trẻ mang trong mình linh hồn một người đàn ông này. Cô không nỡ ăn, không nỡ mặc đem tất cả tiền dành dụm của mình nuôi đứa bé. Anh cho rằng, anh sẽ chán ghét cô cả đời nhưng sau lại phát hiện anh thế nhưng lại có một chút thích cô, thậm chí ngày càng nhiều hơn, cuối cùng là rất rất nhiều. Cho đến khi anh quyết định sẽ làm cô trở thành nàng ếch. Khi anh trở lại là chính mình thì…… cô lại chết….. Link mediafireConvert hoàn Link WattpadConvert hoàn Link EditChưa hoàn ___________________________
Ngày xửa, ngày xưa có một ông vua sống cùng ba cô công chúa trong một lâu đài trên một vùng đất xa. Một ngày nọ, trong khi vua cha đang suy nghĩ về ba cô con gái, ông nẩy ra một dự định tìm chồng cho họ. Đến thời gian ba công chúa kết hôn, vua cha tuyên bố ý định của ông. Vua cha nói, “Ta sẽ lấy ba viên ngọc qúy đến suối nước giữa làng. Các chàng trai sẽ gặp nhau ở đấy trong ba ngày. Chàng trai nào tìm được viên ngọc sẽ là chồng con gái ta.” Hôm sau, nhà vua chọn ba viên ngọc – một viên ngọc lục bảo, một ngọc rubi, và một viên kim cương – và mang chúng vào làng. Vua đi chung quanh các chàng trai với ba viên ngọc trong tay. Đầu tiên vua đánh rớt viên ngọc lục bảo, sau đó rubi, và tiếp là viên kim cương. Một chàng trai khôi ngô đã nhặt được viên ngọc lục bảo. Sau đó một hoàng tử giàu có đã phát hiện viên hồng ngọc và cúi xuống nhặt nó. Nhà vua rất đổi vui mừng. Thế nhưng sau đó một con ếch đã nhảy về phía viên kim cương và nhặt được nó. Ếch mang viên kim cương tới nhà vua và nói, “Tôi là hoàng tử Ếch. Tôi xin được cầu hôn với công chúa thứ ba.” Lúc vua cha nói với Tina, công chúa thứ ba, về hoàng tử Ếch, cô ta từ chối lời cầu hôn. Người dân trong làng khi nghe chuyện ấy, họ cười to và chế nhạo. “Có bao giờ các ngươi nghe tin này chưa?” Họ bàn tán với nhau. “Công chúa Tina sắp kết hôn cùng một con ếch!” Tina đã cảm thấy khủng khiếp. Cô than, “Tôi là bất hạnh nhất trần gian.” Công chúa nhào xuống sàn và khóc thổn thức. Không có ai thương cô, cô tin như vậy. Vua cha đã không hiểu con gái. Công chúa giấu bạn bè và cất nỗi đau trong trái tim. Công chúa chìm dần trong nỗi buồn, buồn hơn theo từng ngày. Hai người chị đã có đám cưới linh đình. Tiếng chuông đám cưới đổ dòn với niềm vui khắp làng. Sau cùng, Tina đã rời khỏi lâu đài. Công chúa chạy khỏi hoàng cung và sống tự lập trong khu rừng. Công chúa ăn đạm bạc, uống nước suối, đốt củi, tự giặt đồ, tự quét dọn, tự ngủ, và tự săn sóc chính mình. Thế nhưng công chúa nghe cô đơn và buồn bã vô cùng. Một ngày nọ, Tina đi tắm. Nước hồ sâu và lạnh. Tina bơi khá lâu và bắt đầu thấm mệt. Công chúa đã mất bình bĩnh trong lúc đang bơi về bờ. Cô vội vã cố bơi tới chỗ an toàn. Khi công chúa sắp chết đuối, thình lình con ếch xuất hiện đưa cô vô bờ bằng tất cả sức mạnh của mình. Chàng Ếch đã cứu sống công chúa. “Tại sao cứu tôi, Ếch?” “Bởi vì công chúa còn qúa trẻ, và công chúa cần phải sống.” “Không, tôi không thể,” công chúa rầu rĩ. “Tôi là người đau khổ nhất trong vũ trụ.” “Hãy kể về điều đó đi,” Chàng Ếch động viên. Họ bắt đầu kể chuyện. Tina và hoàng tử Ếch cùng ngồi giờ này qua giờ khác. Hoàng tử Ếch lắng nghe và đã hiểu. Chàng kể cho công chúa về nỗi bất hạnh và sự cô đơn của mình. Họ cùng chia sẻ tâm tưởng và tình cảm. Ngày qua ngày, họ quấn quít với nhau. Họ tâm sự, cười đùa, vui chơi, và cùng làm việc. Một ngày nọ trong khi họ đang ngồi bên hồ, Tina đã cúi xuống và, với một xúc động lớn, hôn lên trán chàng Ếch. “Phót!” Bất thình lình, chàng Ếch biến thành một chàng trai! Hoàng tử bồng Tina trong tay và nói, “Công chúa đã làm cho ta thành người bằng nụ hôn. Bên ngoài, ta giống một con ếch, nhưng nàng đã nhìn thấy tấm lòng chân thật của ta. Giờ đây ta đã được tự do. Một mụ phù thủy đã biến ta thành con ếch cho tới khi ta tìm được tình yêu với người con gái nào yêu ta bằng chính trái tim mình.” Khi Tina nhìn thấu vẻ bên ngoài, công chúa đã tìm ra tình yêu chân thật. Tina và hoàng tử Ếch quay về lâu đài và cưới nhau. Hai công chúa chị lộ vẻ không hài lòng. Người chồng đẹp trai đã lơ vợ và không nói chuyện với cô ta. Người chồng giàu có cười chế nhạo vợ mình và ban cho cô ta mệnh lệnh suốt đời. Còn Tina và hoàng tử Ếch của mình đã sống hạnh phúc sau đó.
Vợ Cũ Bị Câm Của Tổng Tài Bạc Tình Ngôn Tình điểm Hướng Thanh Lam sau khi tận mắt thấy chồng ngoại tình trên chính chiếc giường của mình, vì quá sốc mà mất đi tiếng nói, mất đi đứa con chưa chào đời. Sau khi hai người ly hôn, cô may mắn tìm được Lưu tủ sách Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn Ngôn Tình điểm Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn thuộc tựa truyện ngôn tình hay xoay quanh về cô gái chính là côn đồ nổi danh gây căm phẫn cho cả thành thị, cô lừa ăn, lừa uống, lừa cả chính đánh Lưu tủ sách Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước Ngôn Tình điểm Thể loại Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Hào môn thế gia, Cẩu huyết, Ngược luyến, Đô thị tình duyênAi ai cũng cho rằng cô chính là người hại chết em gái mình để cướp chồng bởi em gái Lưu tủ sách Vân Long Phá Nguyệt Ngôn Tình điểm Vân Long Phá Nguyệt là truyện ngôn tình hay nói về nàng là người đọc được tâm người khác ,nên bị nghiên cứu….rồi có sự cố ,người thân yêu nhất của nàng Lôi ca ca chết ,nàng xuyên không vào Lưu tủ sách Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ Ngôn Tình điểm Tóm Tắt nội dung truyện Truyện Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ mở đầu cho trào lưu nữ chính tìm thấy và được sưởi ấm bằng niềm hạnh phúc thật sự của đời mình sau khi Lưu tủ sách
Nguồn clip LaLaTV. Nội dung truyện cổ tích hoàng tử Ếch Ngày xửa, ngày xưa có một ông vua sống cùng ba cô công chúa trong một lâu đài trên một vùng đất xa. Một ngày nọ, trong khi vua cha đang suy nghĩ về ba cô con gái, ông nẩy ra một dự định tìm chồng cho họ. Nhà vua muốn kiếm cho các con những người chồng thật xứng đáng, nhà vua hỏi các con “Các con muốn có một người chồng như thế nào”? Công chúa cả nói “Con muốn có một người chồng thật khôi ngô, tuấn tú”. Công chúa thứ hai nói “Con muốn có một người chồng thật giàu có, quyền uy”. Còn công chúa út tư lự “Con muốn tìm một người chồng chân thành và hiểu con sâu sắc”. Sau khi việc kén rễ cho các nàng công chúa được thông báo, rất nhiều chàng trai có ý muốn kết hôn cùng ba nàng công chúa xinh đẹp. Nhà vua gọi ba nàng công chúa và thông báo sẽ kén rễ cho các cô. Đến thời gian ba công chúa kết hôn, vua cha tuyên bố ý định của ông. Vua cha nói, “Ta sẽ lấy ba viên ngọc qúy đến suối nước giữa rừng và ném xuống. Các chàng trai sẽ gặp nhau ở đấy trong ba ngày. Chàng trai nào tìm được viên ngọc sẽ là chồng con gái ta, chàng trai nào tìm thấy trước sẽ lấy công chúa cả, người nào tìm thấy viên ngọc thứ hai, sẽ lấy công chúa thứ hai, và tất nhiên tìm được viên ngọc cuối cùng thì sẽ lấy công chúa út”. Hôm sau, nhà vua chọn ba viên ngọc - một viên ngọc lục bảo, một ngọc rubi, và một viên kim cương - và mang chúng vào trong rừng. Vua đi chung quanh các chàng trai với ba viên ngọc trong tay. Đầu tiên vua đánh rớt viên ngọc lục bảo, sau đó rubi, và cuối cùng là viên kim cương. Hết ngày đầu tiên, một chàng trai khôi ngô đã nhặt được viên ngọc lục bảo. Sau đó một hoàng tử giàu có đã phát hiện viên hồng ngọc và cúi xuống nhặt nó. Nhà vua rất đổi vui mừng. Thế nhưng sau đó một con ếch đã nhảy về phía viên kim cương và nhặt được nó. Ếch mang viên kim cương tới nhà vua và nói, “Tôi là hoàng tử Ếch. Tôi đã tìm được viên kim cương. Tôi xin được cầu hôn với công chúa thứ ba.” Nhà vua thông báo với nàng công chúa út rằng cô sẽ phải kết hôn với hoàng tử Ếch. Lúc vua cha nói với công chúa thứ ba, về hoàng tử Ếch, cô ta từ chối lời cầu hôn. “Cha ơi, làm sao con có thể lấy một con Ếch được, cha hãy thu hồi mệnh lệnh của mình lại đi”. Nhà vua nói “Không được con gái yêu, ta là vua của một đất nước, ta không thể nuốt lời như vậy được”. “Nhưng cha ơi! Không lẽ cha đành lòng nhìn con gái cha bất hạnh như vậy sao”? Nhà vua ôm nàng công chúa út vào lòng an ủi cô, nhưng vẫn khẳng định cô phải lấy hoàng tử Ếch như lời nhà vua đã hứa. Thần dân trong vương quốc ai cũng bàn tán xôn xao về việc một côn Ếch sẽ trở thành chồng của công chúa, ai nấy đều cười chế giễu công chúa út, nhất là những chàng trai đã thất bại trong việc tìm kiếm các viên ngọc. Công chúa đã cảm thấy khủng khiếp. Cô than, “Tôi là bất hạnh nhất trần gian.” Công chúa nhào xuống sàn và khóc thổn thức. Không có ai thương cô, cô tin như vậy. Vua cha đã không hiểu con gái. Công chúa giấu bạn bè và cất nỗi đau trong trái tim. Công chúa chìm dần trong nỗi buồn, buồn hơn theo từng ngày. Hai người chị đã có đám cưới linh đình. Tiếng chuông đám cưới đổ dòn với niềm vui khắp làng. Sau cùng, Tina đã rời khỏi lâu đài. Công chúa chạy khỏi hoàng cung và sống tự lập trong khu rừng. Công chúa ăn đạm bạc, uống nước suối, đốt củi, tự giặt đồ, tự quét dọn, tự ngủ, và tự săn sóc chính mình. Thế nhưng công chúa nghe cô đơn và buồn bã vô cùng. Nàng công chúa hôn lên trán hoàng tử Ếch, vô tình phá giải lời nguyền của mụ phù thủy. Một ngày nọ, nàng công chúa út đi tắm. Nước hồ sâu và lạnh. Công chúa bơi khá lâu và bắt đầu thấm mệt. Công chúa đã mất bình bĩnh trong lúc đang bơi về bờ. Cô vội vã cố bơi tới chỗ an toàn. Khi công chúa sắp chết đuối, thình lình con ếch xuất hiện đưa cô vô bờ bằng tất cả sức mạnh của mình. Chàng Ếch đã cứu sống công chúa. “Tại sao cứu tôi, Ếch?” “Bởi vì công chúa còn qúa trẻ, và công chúa cần phải sống.” “Không, tôi không thể,” công chúa rầu rĩ. “Tôi là người đau khổ nhất trong vũ trụ.” “Hãy kể về điều đó đi,” Chàng Ếch động viên. Họ bắt đầu kể chuyện. Tina và hoàng tử Ếch cùng ngồi giờ này qua giờ khác. Hoàng tử Ếch lắng nghe và đã hiểu. Chàng kể cho công chúa về nỗi bất hạnh và sự cô đơn của mình. Họ cùng chia sẻ tâm tưởng và tình cảm. Ngày qua ngày, họ quấn quít với nhau. Họ tâm sự, cười đùa, vui chơi, và cùng làm việc. Một ngày nọ trong khi họ đang ngồi bên hồ, Tina đã cúi xuống và, với một xúc động lớn, hôn lên trán chàng Ếch. “Phót!” Bất thình lình, chàng Ếch biến thành một chàng trai! Hoàng tử bồng Tina trong tay và nói, “Công chúa đã làm cho ta thành người bằng nụ hôn. Bên ngoài, ta giống một con ếch, nhưng nàng đã nhìn thấy tấm lòng chân thật của ta. Giờ đây ta đã được tự do. Một mụ phù thủy đã biến ta thành con ếch cho tới khi ta tìm được tình yêu với người con gái nào yêu ta bằng chính trái tim mình.” Khi Tina nhìn thấu vẻ bên ngoài, công chúa đã tìm ra tình yêu chân thật. Hoàng tử Ếch trở về hình dáng một hoàng tử khôi ngô, từ đó họ sống hạnh phúc bên nhau. Nàng công chúa út và hoàng tử Ếch quay về lâu đài và cưới nhau. Hai công chúa chị lộ vẻ không hài lòng. Người chồng đẹp trai đã lơ vợ và không nói chuyện với cô ta. Người chồng giàu có cười chế nhạo vợ mình và ban cho cô ta mệnh lệnh suốt đời. Còn công chúa và hoàng tử Ếch của mình đã sống hạnh phúc sau đó. Bài học từ truyện cổ tích hoàng tử Ếch Câu chuyện hoàng tử Ếch mang đến nhiều bài học hay, thông qua câu chuyện này mẹ có thể dạy bé không nên vội đánh giá ai đó qua vẻ bề ngoài, hay giúp trẻ hiểu hơn về ý nghĩa của tình yêu trong cuộc sống. Câu chuyện hoàng tử Ếch mang đến nhiều bài học hay trong cuộc sống. Câu chuyện ba hạt hồ đào kể về hành trình vượt qua khó khăn và tìm thấy tình yêu đích thực của chàng hoàng tử.
Phiên ngoại về Dương Nhạc Không phân biệt nổi ba cục cưng Bên ngoài khách sạn nơi làm lễ đầy tháng, Lí Chấn Ân nhìn thoáng qua ba đứa trẻ được người của Đường gia ôm trong lòng, mỗi người ôm một đứa rồi nhưng vẫn không ngừng tranh đoạt. Ánh mắt ông có chút hồng, sau đó xoay người từng bước rời đi. Chỉ cần Lí gia có huyết mạch để lại là tốt rồi, ông cũng không có mặt mũi đi quấy rầy. Bởi vì những đứa trẻ kia coi ông là người xa lạ, thực sự như người xa lạ. Lưng ông cũng còng xuống, giống như già đi mười mấy tuổi. Người bên trong vẫn cười nói, mọi người đều muốn cướp ôm ba đứa nhỏ càng lớn càng đáng yêu này, quả thực cứ muốn ôm mãi không buông tay, may mắn là có đến ba đứa chứ không người Đường gia chắc đánh nhau mỗi ngày. Hơn một năm sau, Dương Nhạc mang theo một đầu tóc ngắn ra tù, cô nhìn lại nhà tù phía sau thật đúng là không muốn quay lại. Cô đã ở đây bốn năm, lý ra không có nhiều như vậy nhưng bởi vì một kẻ mà cô rất chán ghét đang ở trong đó nên cô mới lưu lại. Đúng rồi, con nhỏ đó là Lí Nhiên, hiện tại số hiệu của cô ta chính là 38, không biết Đường Mặc Vũ có phải cố ý hay không mà nữ nhân kia hiện tại đúng là tam bát. Cô đem con nhỏ đó chỉnh đến kêu cha gọi mẹ, còn cô thì không phải chịu khổ gì. Không biết cái tên Thiệu Khải kia có thân phận gì mà chỉ mọi lỗi lầm nàng lam sai đều được người ta mắt nhắm mắt mở bỏ qua. Đò của cô cũng không có gì nhiều, mà tất cả đều vác trên lưng, sau đó cô hít một hơi thở nhẹ nhõm trong lành bên ngoài. “A, mình đã ra ngoài, tự do vạn tuế.” Cô hét thật to, hét xong thì thấy thần thanh khí sảng, thoải mái vô cùng. “Nhạc Nhạc,” từ rất xa, cô liền nghe được giọng nói quen thuộc, mắt không khỏi nóng lên. Ngẩng đầu lên cô liền thấy được một cô gái đứng không xa, tóc đã dài, làn da vẫn trắng nõn như trước, dáng người cũng không có gì thay đổi mà vẫn y hệt như lúc trước. “Nhạc Nhạc, hoan nghênh về nhà. . .” Cô hướng Dương Nhạc vẫy tay, Dương Nhạc vội vàng chạy qua. “Lạc Tuyết, mình rốt cục ra rồi, mình tự do rồi. . . Có thể tự do chạy, cũng có thể tự do hô hấp,” mà bên cạnh Lạc Tuyết có một người đàn ông đang mỉm cười với cô. Đó là chồng của Lạc Tuyết, Đường Mặc Vũ, một nam nhân vô cùng tốt, anh hiện giờ là nhân vật truyền kỳ của thành phố X, là một người chồng, một người cha tốt. Dương Nhạc hít từng ngụm khí tự do bên ngoài. Thật tốt. Cô và Lạc Tuyết nhìn nhau cười, đều nhìn thấy trong mắt đối phương một loại nhận thức chung, cái nơi phía sau lưng kia, các cô sẽ không vào nữa, mà cái thế giới đó cũng đã cách các cô rất xa. Đường Mặc Vũ đứng ở phía sau Lạc Tuyết, vươn tay ôm eo cô. “Vũ, cám ơn,” Lạc Tuyết đem cả người dựa vào người anh, lại nở nụ cười với Dương Nhạc. Hoan nghênh về nhà, Nhạc Nhạc. “Linh…” Một tiếng chuông báo thứ thật lớn vang lên, nữ nhân trên giường đột nhiên theo trong chăn bò ra, mái tóc rối tung, giống cái chuồng gà. “Sao trễ thế này rồi, mình còn chưa ngủ a,” cô nàng tóm lấy mái tóc lộn xộn đã dài đến vai của mình. Nhưng hiện tại cô lại chỉ muốn một kéo cắt phăng mớ tóc này, phiền chết đi được. Cô lại sờ sờ tóc rồi mới không tình nguyện xuống giường, rửa mặt đánh răng. Trong gương là một nữ nhân trông như đồ điên, ánh mắt hồng hồng, tóc tai rối bù, không ai nghĩ được đây lại là vị nữ thư ký đáng sợ của chủ tịch tập đoàn Đường Thị. Cô mặc quần áo rồi lại đeo mắt kính. Học vài năm với Lạc Tuyết, tài năng của cô liền bị chồng của Lạc Tuyết đào ra, hiện tại cô thật đáng thương phải đi làm trâu ngựa cho người khác, ai bảo cô thiếu nợ người ta nên không thể không bán mình vào công ty chứ. Nàng mở cửa, lại nhìn thoáng qua căn phòng nhỏ của mình, thật tốt, đây chính là nhà cô, cô muốn làm gì thì làm. “Chủ tịch, 4h anh có cuộc họp,” cô đứng thẳng tắp như người máy, không ngừng báo cáo lịch trình với Đường Mặc Vũ. Từ lúc làm ba ba, Đường Mặc Vũ so với trước kia đã ôn hòa rất nhiều, nhưng đối với người ở bên ngoài thì anh vẫn bày ra bộ dáng chớ lại gần. Chỉ có cô biết, nam nhân này căn bản là mâu thuẫn, đối với lão bà thì ngàn y trăm thuận, đương nhiên còn có ba đứa nhóc đáng yêu kia nữa. “Ân,” Đường Mặc Vũ gật đầu, “Cô đi trước an bài cuộc họp, thông báo cho các bộ phận đến họp,” Đường Mặc Vũ cấp tốc mở tài liệu trong tay ra, trầm giọng phân phó. “Vâng thưa chủ tịch,” Dương Nhạc đẩy gọng kính, cái kính này khiến cô trông già dặn hơn chút, kỳ thực bốn năm cô ngồi trong tù đã là cả tuổi trẻ của cô rồi, lúc cô ra ngoài thì cũng chỉ có một người, cứ thế mà sống cũng tốt. Đường Mặc Vũ rất hào phóng với cô, cho tiền lương cao, về sau già đi cô cũng có ba đứa con nuôi chăm sóc trước lúc lâm chung, vậy thì còn sợ cái gì. “Dương Nhạc.” Đường Mặc Vũ đột nhiên mở miệng. “Ân.” Hoàn hồn lại, cô nhìn ông chủ lớn của mình. “Lạc Tuyết bảo cô buổi tối tới nhà ăn cơm.” Đường Mặc Vũ cười nói, quả nhiên chỉ cần nghĩ đến Lạc Tuyết, anh liền có khuôn mặt ôn nhu đó, một chút uy nghiêm đều không có. “Được,” Dương Nhạc gật đầu, xoay người rời đi. Buổi tối hôm đó, cô ấn chuông cửa Đường gia, người trong nhà này đối xử với cô rất tốt, không bởi vì cô đã từng ngồi tù mà ghét bỏ cô. Đường ba hiện giờ đã được điều làm tỉnh trưởng nhưng công việc cũng không nhiều nên ông vẫn có thể ở nhà, mà ông cũng luyến tiếc ba cái bảo bối trong nhà. Cửa mở ra, đứng ở cửa là một đứa nhỏ khoảng ba tuổi. “Mẹ nuôi.” Giọng nói ngọt ngào đáng yêu khiến tâm Dương Nhạc liền nhũn ra, cô cúi thắt lưng ôm đứa nhỏ vào lòng, “Tiểu Hâm thực ngoan.” Mà đứa nhỏ há miệng thở dốc, không nói gì, chỉ dùng hai mắt thật lớn nhìn chằm chằm Dương Nhạc. “Mẹ nuôi, con mới là Tiểu Hâm.” Một đứa nhỏ cười giống thiên sứ đi ra, hắn cũng đi một đôi dép lê có hình con chó trong phim hoạt hình, ánh mắt cười như hình trăng non kia thật sự rất đẹp. “Không phải Tiểu Hâm sao?” Dương Nhạc lại nhìn thoáng qua đứa nhỏ ôm trong lòng, ba đứa này lớn lên giống nhau như đúc. “Nga, thực xin lỗi, Tiểu Vũ, mẹ nuôi sai lầm rồi.” “Mẹ nuôi. . . Tiểu Vũ ở trong này.” Trên sofa có một đứa nhỏ đang dụi mắt, ở rtong lòng ông nội lại tiếp tục ngủ. Mà đứa nhỏ ở trong lòng cô đã có chút nho nhỏ tức giận. “Nga, hóa ra là Tiểu thành tựu, thực xin lỗi, các con giống nhau quá,” Dương Nhạc xoa xoa đầu có chút đau, thật sự không có biện pháp gì để phân biệt ba đứa trẻ. Bộ dạng giống nhau không nói, ngay cả giọng nói cũng giống làm cho người khác không thể phân biệt được.
vợ cóc của hoàng tử ếch